Nếu cứ như thế này, không thể nghĩ ra biện pháp, Giang Thần căn bản không thể chịu đựng được nữa.
Anh không dám chắc cho lắm, nhưng có lẽ phòng chỉ huy ở trên đỉnh núi Thiên Sơn này.
Nhưng đỉnh núi Thiên Sơn này quả thực là một địa điểm đẹp.
Nếu là anh, anh cũng sẽ chọn nơi này để xây dựng một phòng chỉ huy tạm thời trên đỉnh núi Thiên Sơn.
Vì thế nơi đây khắp bốn phương đề được bao bọc bởi vách đá, lại là địa điểm cao, chí mạng, vừa dễ phòng thủ, vừa khó bị tấn công.
Sau khi nảy sinh ra ý tưởng, Giang Thần bắt đầu lập kế hoạch.
Anh nhắm từ từ mắt lại, con đường anh đi hiện lên trong đầu anh,sau đó suy đoán ra chỗ anh đang đuengs là ở đâu, phương hướng đi lên đỉnh Thiên Sơn Quan.
Dựa vào trí nhớ để tính toán, tuy rằng có thể nó không được chính xác lắm, nhưng ít ra cũng phải đúng tám chìn phần mười.
Cái khó bây giờ là làm sao để đột nhập ra khỏi vòng bao vây của đội quân.
Bây giờ anh không thể im lặng rời đi.
Với cả một khi anh ấy xuất hiện, thứ đang chờ anh ờ phía trước là một cuộc chiến đẫm máu.
Vì vậy, đây chưa phải lúc để lộ diện.
Trên bầu trời ngày càng có nhiều máy bay chiến đấu xuất hiện, ánh sáng từ trên cao liên tục quét qua, chiếu rọi cả khu vực khiến nọ tựa như thể đang ban ngày.
Giang Thần biết mình không còn bao lâu nữa.
Khu vực anh đang ẩn náu đã bị phong toả, mặc dù vậy nhưng anh vẫn chưa định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504721/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.