Giang Thần đi ra ngoài đến khi trở về mất chưa đến hai tiếng đồng hồ.
Đường Sở Sở ngủ trưa vẫn chưa thức dậy.
Giang Thần bước vào nhà, anh ngồi ở phòng khách hút thuốc.
Anh nhìn đồng hồ, phát hiện buổi trưa Đường Sở Sở cũng đã ngủ rất lâu, anh lập tức đứng dậy đi vào phòng.
Đường Sở Sở đang nằm trên giường mặc một bộ quần áo mỏng manh, có lẽ vì nóng mà cổ áo của cô bị mở rộng ra, áo lót cũng bị tuột xuống, để lộ ra một mảng lớn da trắng như tuyết.
Suýt chút nữa Giang Thần đã phun máu mũi.
Anh nhẹ nhàng kéo Đường Sở Sở.
“Vợ, dậy đi học bài đi.”
Đường Sở Sở mơ mơ màng màng mở mắt ra, đập vào mắt cô chính là một khuôn mặt quen thuộc, cô vẫn còn đang buồn ngủ, xoay người đứng dậy sửa sang lại quần áo xộc xệch, phát hiện áo lót sắp rơi ra, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi đỏ lên.
Giang Thần cười hì hì vài tiếng.
Đường Sở Sở ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Giang Thần một cái: “Có, có chuyện gì mà buồn cười vậy?”
Giang Thần thành thật khen ngợi: “Vợ à, dáng người của em thật sự rất tốt, vừa rồi anh suýt chút nữa là không kìm chế được mà xử em luôn tại chỗ.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Sở Sở lại càng đỏ bừng.
Cô nhanh chóng đứng dậy, đi vào phòng tắm và che đi sự xấu hổ của mình.
Cô rửa mặt một lúc cho tỉnh táo lại.
Trở lại phòng.
Nhìn mấy quyển sách Nhập môn Trung Y trên bàn, cô lập tức cảm thấy đầu óc quay cuồng.
“Chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504713/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.