“Tôi…”
Đường Sở Sở do dự.
Cô muốn nói rằng cô đã có chồng và sẽ không ly hôn với chồng mình đâu.
Nhưng dù có làm thế nào cô cũng không thể thốt ra được câu này.
“Tôi và Giang Thần không có bất kỳ nền tảng về tình cảm. Anh ấy chỉ là người được ông nội chọn để ở rể nhà họ Đường.”
Khi cô nói ra những lời này, Giang Thần đã hiểu rồi.
Anh đã biết tâm tư của Đường Sở Sở rồi.
Tiếp theo, Đường Sở Sở nói rất nhiều.
Tất cả đều là những lời cảm kích.
Nhưng Giang Thần lại rất lơ đễnh.
Cả hai đã cùng nhau dùng bữa.
Sau bữa ăn, Giang Thần nói: “Tôi đưa cô về nhé?”
“Không, không cần.” Đường Sở Sở khéo léo từ chối, nói: “Tôi… Tôi sẽ cân nhắc chuyện ly hôn.”
Nói xong cô đỏ mặt bỏ chạy.
Giang Thần bị bỏ lại trong một mớ hỗn độn.
Giang Thần nhìn theo bóng lưng rời đi của Đường Sở Sở, rồi sờ mũi: “Ly hôn...”
Anh nhàn nhạt cười, cũng không nói gì thêm.
Anh lái xe trở lại tập đoàn Giang Long, thay quần áo, xé mặt nạ trên khuôn mặt ra.
Anh ta ngồi xuống chiếc ghế trong phòng chủ tịch, hút một điếu thuốc, suy nghĩ.
Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên.
Nhìn thoáng qua, phát hiện là Tiểu Hắc gọi đến.
Anh trả lời điện thoại và hỏi: “Sao thế, có chuyện gì à?”
“Anh Giang, Quỷ Kiến Sầu đang điều tra tung tích của chiếc rương cổ đã bị lưu lạc từ Nam Hoang đến Giang Trung.”
“Tôi sẽ đến ngay.”
Giang Thần cúp điện thoại, ngay lập tức rời khỏi tập đoàn Giang Long, chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504703/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.