Giang Thần đã đi rồi, hiện trường lại chết lặng.
Chỉ có Phi Ưng nằm dưới đất, phát ra tiếng rên đau đớn.
Phù!
Thật lâu sau mới có tiếng giật mình hoảng sợ truyền đến.
Phi Ưng là ai?
Anh ta là sĩ quan huấn luyện của đội đặc biệt Phi Ưng, rất có bản lĩnh, anh ta đã huấn luyện ra đội đặc biệt Phi Ưng vô cùng có tiếng ở Giang Bắc.
Đã từng dẫn dắt đội đặc biệt Phi Ưng chấp hành vô số nhiệm vụ nguy hiểm.
Mạnh như Phi Ưng, thế mà lại bị đánh bại bằng một chiêu.
“Thấy rõ không?”
“Chủ soái Hắc Long ra tay như thế nào?”
“Hình như nhìn thấy rồi, đấm một phát vào ngực huấn luyện viên Phi Ưng.”
Có không ít tiếng bàn tán vang lên.
Còn Giang Thần thì không quan tâm nhiều như vậy.
Anh cũng chỉ cho Niếp Vân một cái ơn nghĩa, đến thể hiện một chút mà thôi.
Sau khi lái xe rời đi, anh gửi cho Niếp Vân một tin nhắn, bảo ông ta nói lại cho người của quân khu Giang Bắc, thân phận của anh là chuyện hết sức cơ mật, mọi người đều phải ký bản thỏa thuận bảo mật, không thể tùy tiện tiết lộ thân phận của anh, bằng không sẽ xử lý theo pháp luật trong quân đội.
Sau khi nhận được tin nhắn, Niếp Vân đứng ra, nhìn hơn một trăm tinh anh được chọn ra từ các đơn vị, cất cao giọng nói: “Các cậu cũng nhìn thấy chủ soái Hắc Long rồi, thân phận của chủ soái là chuyện hết sức cơ mật. Những gì hôm nay nhìn thấy, nghe thấy, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, bằng không sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504700/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.