Mọi người lại nhìn về phía phát ra âm thanh, ở phía xa lại xuất hiện một nhóm người.
Đi đầu là một người đàn ông trung niên mặc vest, cách ăn mặc trông như những người thành đạt.
Ông ta là Trần Ba.
Đi sau ông ta là một thanh niên mặc áo ba lỗ màu đen, để tóc dài và trên người có xăm hình con rồng. Anh ta là Ngưu Đại Phú.
Ở phía sau cùng là hơn hai mươi anh em khác.
Những người này đang khiêng cáng cứu thương.
Có rất nhiều người đang nằm trên những cái cán đó, họ đều bị thương rất nặng, miệng thì không ngừng kêu rên đau đớn, khốn khổ.
“Những người này là ai?”
Ai nấy nhà họ Hà đều nhìn nhau trong nghi hoặc.
Hà Huỳnh Đồng bước tới, trầm mặc nhìn họ. Ông ta không dám lỗ mãng, chỉ nhẹ nhàng hỏi: “Mọi người đây là?”
“Giang Thần đâu?”
Ngưu Đại Phú phớt lờ Hà Huỳnh Đồng, anh ta hung hăng hét lên.
Mọi ánh mắt lại lần nữa đổ dồn về Giang Thần.
Đường Sở Sở cũng mang theo vẻ mặt khó hiểu, lại xảy ra chuyện gì nữa đây?
Cô cảm thấy Ngưu Đại Phú có hơi quen quen, nhưng lại không nhớ bản thân đã gặp ở đâu.
Giang Thần nhìn Ngưu Đại Phú và lập tức nhận ra, đây là người đã gây chuyện tối qua.
Anh bước lên phía trước, vẻ mặt ung dung, anh điềm tĩnh nói: “Tôi ở đây, sao, có chuyện gì?”
Vừa thấy Giang Thần, Ngưu Đại Phú đã rút ra một con dao sắc bén và lao về phía nhanh về phía anh, anh ta hét lên: “Tao giết mày, trả mạng lại cho anh em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504695/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.