Một chắn, một đạp.
Một người đàn ông cao to hơn một trăm ký cứ như vậy mà bị đá bay đi.
Sắc mặt Hứa Vi sầm xuống.
Dám đánh người của anh ta ngay trong địa bàn của anh ta, thật là không biết sống chết.
“Thằng nhãi, mày biết nơi này là nơi nào không?” Anh ta bày ra vẻ mặt dữ tợn, đe dọa: “Đây là Giang Bắc, tao chả quan tâm thân phận của mày là gì, đã đến Giang Bắc, thì có là rồng là hổ thì cũng phải nằm úp sấp xuống cho tao. Bây giờ quỳ xuống nhận sai, tao có thể xem xét mà tha cho mày.”
Thấy Giang Thần vừa nói chuyện không hợp, đã ra tay đánh người, Đường Sở Sở vội vàng kéo anh lại.
“Chồng, bỏ đi.”
Giang Thần cũng không muốn tranh cãi với cái tên Hứa Vi gì đấy.
Anh gật đầu.
Mà ánh mắt của Hứa Vi thì lại dừng trên người Đường Sở Sở.
Anh ta cũng bị sắc đẹp của Đường Sở Sở thu hút.
Dáng người cao gầy, tóc dài như thác nước, da trắng như mỡ dê, thật là một cô gái xinh đẹp tuyệt vời.
Nhìn Giang Thần mang vẻ mặt bình tĩnh, thản nhiên, lại nhìn qua Đường Sở Sở mang vẻ mặt lo lắng, anh ta cười lạnh một tiếng: “Muốn đi, không có dễ dàng vậy đâu.”
Nói rồi, anh ta lấy điện thoại ra gọi một cú điện thoại.
Giang Thần không muốn đụng chạm gì với đám hề ngu ngốc này, kéo Đường Sở Sở rời đi.
“Cản lại cho tôi.”
Tên vệ sĩ khác lập tức nắm chặt nắm đấm, đấm mạnh về phía người Giang Thần.
Giang Thần trực tiếp xoay người.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504677/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.