Không một người phụ nữ nào muốn người đàn ông của mình là kẻ vô dụng.
Đường Sở Sở cũng không ngoại lệ.
Nếu không tính những cái khác, chỉ tính riêng y thuật, cô biết Giang Thần có năng lực.
Y thuật của Giang Thần chắc chắn có thể đè bẹp hơn 99% những bác sĩ Đông y tại phố y.
Chỉ là Giang Thần vẫn luôn lười biếng.
Cô muốn Giang Thần phấn chấn lên.
Cô trơ mắt nhìn Giang Thần.
Tuy lời nói của cô rất hấp dẫn khiến ai cũng siêu lòng, nhưng Giang Thần thật sự không muốn quá phô trương, khó khăn lắm anh mới hòa nhập vào cuộc sống tận cùng của xã hội, anh rất thích cuộc sống hiện tại của mình.
"Vợ, hay là em tham gia đi?"
Đường Sở Sở xụ mặt, cô mắng: "Giang Thần, anh có ý gì, không muốn tham gia thì nói đại đi, kêu em tham gia làm quái gì? Em có biết chút y thuật nào đâu, nhận biết vài ba dược liệu còn chẳng biết nữa là. Còn nữa, bữa nay anh đi đâu, đánh ngôi sao nổi tiếng nhà người ta làm quái gì cho bị phốt lên TV"
Cô rất muốn nói chuyện đàng hoàng với Giang Thần, nhưng Giang Thần lại không vừa lòng.
Nên cô lập tức tức giận và nói ra những chuyện hồi sáng.
"Vợ à, anh không có ý đó. Ý của anh là anh sẽ âm thầm giúp em, để em tự tay giành lấy danh hiệu thần y. Vậy chẳng phải càng tốt hơn, càng khiến danh tiếng Vĩnh Thái vang xa hơn sao?"
“Đùa nhau chắc?” Đường Sở Sở nói: “Y học cổ truyền là thứ vô cùng thâm sâu và đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504675/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.