"Đánh lén?"
Giang Thần thấy rất khó hiểu.
Anh chỉ đi ra ngoài một cách hết sức bình thường, thế quái nào lại trở thành đánh lén?
"Nè nè nè, đừng có ngậm máu phun người nha! Ai đánh lén, tôi đánh lén cậu làm quái gì?” Giang Thần bực bội, cùng với nó là vẻ mặt bất mãn.
Chị Hồng quản lý đi tới và vung tay định tát vào mặt Giang Thần.
Giang Thần giơ tay chặn lại cái tát.
"Còn dám đánh lại nữa hả?"
Chị Hồng lập tức quát lên: "Cậu biết cậu mới làm gì không? Cậu biết cậu mới đánh lén ai không hả? Đây là Thái Khôn, sao hạng A chứ chả đùa. Cậu muốn gì? Muốn ăn cơm nhà nước, bóc lịch qua ngày phải không?"
Bên ngoài Tập đoàn Thời Đại Khoa vốn đã có rất nhiều phóng viên canh sẵn ngoài cửa.
Trong số đó, có cả những người chị Hồng sắp đặt sẵn.
Lúc này, chỉ một cuộc gọi của chị Hồng, trong ít phút ngắn ngủi đã có rất nhiều phóng viên kéo đến.
Sự việc xảy ra ở lối ra thang máy cũng đã thu hút sự chú ý của nhiều người, không ít người đứng từ xa nhìn và chỉ trỏ.
"Chuyện gì vậy mọi người?"
"Hình như cái người mặc đồ phèn phèn đó đánh lén Thái Khôn"
"Ối dồi ôi, hết chuyện hay sao mà đi đánh lén người của công chúng, bộ muốn chết hả trời?"
"Thôi xong, xin là xin vĩnh biệt cụ."
Nhiều người cảm thấy tiếc cho Giang Thần.
Sống yên ổn không muốn, tự nhiên nghĩ quẩn đi đánh lén ngôi sao nhà người ta, muốn ngồi tù hết phần đời còn lại đây mà.
Các phóng viên vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504673/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.