Đường Sở Sở nhìn Ngụy Tri với vẻ mặt khó hiểu rồi hỏi anh ta: “Anh Ngụy, là cậu Giang tìm gặp riêng anh sao?”
“Hả?”
Ngụy Tri sững sờ nhìn Đường Sở Sở.
Chẳng lẽ Đường Sở Sỡ vẫn chưa biết thân phận của Giang Thần?
Rồi cậu Giang mà cô nói lại là ai nữa?
Là Giang Thần sao?
Sau khi sững sờ anh ta gật đầu nói: “Đúng, đúng thế.”
Hít!
Đường Sở Sở hít một hơi thật sâu.
Quả nhiên là cậu Giang âm thầm ra tay.
Cô thì có tài cán gì đáng để cậu Giang âm thầm giúp đỡ cô như vậy chứ.
“Sở Sở, tôi xin lỗi, tôi thực sự đã quá đường đột, tôi không xứng với cô, tôi xin thề, từ nay về sau tuyệt đối sẽ không làm phiền cô nữa.”
Ngụy Tri nói xong bèn liếc nhìn Giang Thần.
Thấy Giang Thần vẫn đang cúi đầu ăn uống, anh ta cũng không nói gì thêm nữa chỉ cúi chào rồi quay người rời đi.
Người nhà họ Đường đều sững sờ.
Mãi đến khi Ngụy Tri đã rời đi Hà Diễm Mai mới phản ứng lại: “Cậu Giang, lại là cậu Giang thần bí, người này rốt cuộc có lai lịch gì, sao đến cả Ngụy Tri cũng kiêng dè cậu ta như vậy?”
Bà ta nhìn Đường Sở Sở rồi nghi ngờ hỏi: “Sở Sở, cậu Giang thần bí đó rốt cuộc là ai?”
“Không, không ai cả, ăn thôi, đừng lãng phí.”
Đường Sở Sở cũng chưa ăn cơm nên thấy hơi đói.
Nhìn thấy trên bàn đầy đồ ăn ngon cô cũng muốn ăn.
Sau khi ăn xong cả nhà cùng nhau đi về.
Không thành với cậu Ngụy nên Hà Diễm Mai lại bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504665/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.