Giang Thần trở về nhà họ Đường.
Nhưng trong nhà lại không có ai cả, tất cả đều đến khu biệt thự Cảnh Tú xem biệt thự rồi.
Lúc Giang Thần ra khỏi cửa cũng đi khá vội vàng nên không mang theo chìa khoá.
Anh định gọi điện thoại cho Đường Sở Sở, nhưng nghĩ lại thì lại thôi.
Anh ngồi ở đầu cầu thang trước cửa nhà, hút thuốc, lấy điện thoại ra, chơi trò trái cây đại chiến zombie để giết thời gian.
Bất giác đã đến trưa.
Người nhà họ Đường vẫn chưa về, Đường Sở Sở thì về rồi.
Cô vừa đi ra khỏi thang máy thì nhìn thấy Giang Thần đang ngồi ở đầu cầu thang, nhíu mày đi qua, hỏi: “Anh ngồi ở đây làm gì?”
Nghe thấy tiếng kêu, Giang Thần vội đứng dậy.
Anh cầm điện thoại trong tay, cười nói: “Vợ, anh ra khỏi nhà quên mang theo chìa khoá, trong nhà không có ai, nên anh ngồi ở đây đợi.”
Đường Sở Sở nhìn Giang Thần một cái, cũng không nói gì nhiều, xoay người đi đến trước cửa nhà.
Cô lấy chìa khoá ra, mở cửa nhà.
Giang Thần đi vào theo.
“Vợ, em ăn cơm chưa, anh đi nấu cơm nhé?”
“Em ăn rồi, anh làm một chút đi, nếu không một lát mẹ về lại nói anh. Em đi ngủ trưa đây, chiều em phải đến Vĩnh Thái, anh đừng làm ồn đến em.”
Đường Sở Sở nói xong thì xoay người đi.
Tối hôm qua cô ngủ không ngon, đi lòng vòng cả buổi sáng, bây giờ cô chẳng còn chút sức lực.
Giang Thần nhìn Đường Sở Sở đã đi vào phòng.
Anh có thể cảm nhận rõ ràng sự lạnh nhạt của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504662/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.