Hứa Tinh nhìn Giang Thần.
Không phải cô ta xem thường Giang Thần, mà do Giang Thần thật sự quá tầm thường.
Người như thế căn bản không xứng với Đường Sở Sở.
Xem như từng là chị em thân thiết, cô ta tuyệt đối không để đóa hoa Đường Sở Sở này cắm trong bãi phân trâu Giang Thần được.
Cô ta muốn giới thiệu Đường Sở Sở cho Ngụy Tri cũng vì có chút tư tâm.
Vì Ngụy Tri đã theo đuổi Hứa Tinh mất mấy năm, cô ta vẫn một mực không đáp trả.
Tuy Ngụy Tri không tệ chút này, nhưng cô ta vẫn một lòng với mối tình đầu của mình, cứ có cảm giác rằng Giang Thần vẫn chưa chết.
Dù thế này cô ta cũng không thể nào ngờ Giang Thần đứng trước mặt chính là mối tình đầu ấy.
Giang Thần bị bỏng nặng, sau khi dung mạo được khôi phục cũng không còn giống như trước, khuôn mặt năm ấy đương nhiên chẳng thể đứng ở đây.
"Giang Thần, anh tự biết mình biết người một chút, nhìn lại bản thân mình đi, anh xứng với Sở Sở chỗ nào hả? Hay vầy đi, tôi cho anh hai trăm vạn chia tay nhé, cầm lấy hai trăm vạn dùng cho hợp lý một chút, nửa đời sau anh không cần phải lo ăn lo mặc nữa."
Giang Thần chỉ khẽ cười.
Hứa Tinh này sao lại thay đổi thành một người ngang ngược như vậy.
Chuyện của anh với Đường Sở Sở, một người ngoài như cô ta cứ muốn can dự vào làm gì?
"Xin lỗi nhé, tôi từ chối, hai trăm vạn không phải thứ có thể so với Sở Sở, dù có đưa hai trăm tỉ tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504660/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.