Đường Sở Sở bị một câu nói đẩy quay về.
Cô không biết phải nói gì.
Chỉ có thể kéo Giang Thần trở về phòng.
Còn những người khác bao quanh bởi những món sính lễ giá trị liên thành.
Ngô Mẫn thậm chí còn lấy ra một số bộ váy đẹp và một số trang sức vô giá, cô ta hưng phấn chạy vào trong phòng, thay quần áo, đeo bông tai, dây chuyền và nhẫn.
“Chồng à, như thế nào, có đẹp không?"
Cô ta bước ra ngoài đang đi đến phòng khách.
Đường Tùng bất ngờ kêu lên: "Oa, xinh đẹp, vợ à, bộ váy này tuy đơn giản nhưng được may theo yêu cầu đấy."
Nghe vậy, trong lòng Ngô Mẫn vui vẻ vô cùng.
Còn Hà Diễm Mai thì bắt đầu lo lắng, bà ta càu nhàu nói: "Cậu Ngụy có tiền, cậu Giang cũng có tiền. Như này thì nên gả Sở Sở cho ai đây?"
“Cả hai.” Đường Tùng hưng phấn nói.
"Bốp!"
Hà Diễm mai búng vào trán cậu ta một cái.
Cậu ta lập tức ngậm miệng lại, sau đó đi tới một vali tiền: "Mẹ, vali tiền này cho con được chứ?"
Hà Diễm Mai liếc cậu ta một cái rồi khiển trách: "Đưa cái gì mà đưa? Tiền này, mẹ giữ trước, ngày mai gửi tiết kiệm vào ngân hàng."
Trong phòng.
Đường Sở Sở hết cả hơi.
“Ngày mai sẽ đến tập đoàn Giang Long, tìm cậu Giang đó, gửi lại những món sính lễ này.”
Giang Thần cười nói: “Vợ à, cho em rồi thì là của em, em cứ nhận đi.”
"Như này làm sao được, em là người đã có chồng."
Nghe vậy, Giang Thần không nói nữa.
Cả hai đều không mở miệng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504656/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.