Trong một tiệm cơm ở đường Cửu Long.
Giang Thần gọi vài món ăn thường ngày, và vài bình rượu trắng nồng độ cao.
Anh và Tiểu Hắc đi cùng nhau, ăn thịt và uống rượu vô cùng nhiều.
Hai người vừa uống rượu, vừa trò chuyện, nói về những chuyện đã trải qua trong mười năm nay.
Cuộc nói chuyện này kéo dài nửa ngày.
Ba bốn giờ chiều.
Hai người đều đã uống đến say khướt.
Lúc này, Đường Sở Sở gọi điện thoại đến.
“Giang Thần, anh đang ở đâu, xảy ra chuyện rồi.”
Nghe thấy giọng nói gấp gáp của Đường Sở Sở, Giang Thần rùng mình một cái, bỗng chốc tỉnh táo lại: “Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?”
“Bệnh viện Vĩnh Nhạc nhà họ Đường xảy ra chuyện rồi, anh mau đến đây.”
“Được, anh lập tức đến ngay.”
Giang Thần cúp điện thoại.
Tiểu Hắc hỏi: “Anh Giang, sao vậy?”
Giang Thần lắc đầu: “Tôi cũng không biết, Sở Sở nói bệnh viện Vĩnh Nhạc nhà họ Đường xảy ra chuyện rồi, tôi phải qua đó xem đã.”
“Tôi đưa anh đi.” Tiểu Hắc cũng đứng dậy.
“Anh trở về đi, uống nhiều rượu như vậy, đừng lái xe nữa, tôi gọi xe qua đó.”
Giang Thần cầm áo tây trang ở bên cạnh lên, mặc vào rồi mau chóng đi ra khỏi cửa, gọi một chiếc taxi ở bên đường.
“Đến bệnh viện Vĩnh Nhạc nhà họ Đường.”
“Được.”
Tài xế lái xe, mau chóng chạy về phía bệnh viện Vĩnh Nhạc nhà họ Đường.
Nửa tiếng sau.
“Anh, đến rồi.”
Giang Thần đưa tờ tiền một trăm đồng cho tài xế: “Không cần thối.”
Sau đó anh vội vàng xuống xe.
Bệnh viện Vĩnh Nhạc nằm trên con đường phồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504635/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.