Tiêu Dao Vương thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện của Giang Thần, ông ta đã điều tra rồi.
Tuy là tính tình của Giang Thần nóng nảy, nhưng cũng chưa bao giờ hại người vô tội, những người mà anh ra tay đều là những người đáng chết.
Mấy chục người chết đều là những người đáng chết, anh hoàn toàn có thể trấn áp được.
"Đây là lần cuối cùng."
Tiêu Dao Vương đứng dậy bỏ đi ngay.
Sau khi Tiêu Dao Vương bỏ đi, Giang Thần cũng không ở lại lâu. Sau khi chào hỏi vài câu với Tiểu Hắc, liền rời khỏi phòng khám Phàm Nhân, trở về nhà của Đường Sở Sở.
Lúc trở về nhà đã hơn 8 giờ tối.
Đường Sở Sở đã trở về rồi.
Anh vừa trở về, Hà Diễm Mai đã đánh một đòn cảnh báo, lớn tiếng mắng: "Mày chết ở đâu cả ngày hôm nay, cơm cũng không nấu?"
Giang Thần bước vào phòng, giải thích: "Con gặp được chiến hữu, tán dóc một hồi mới làm chậm trễ thời gian."
"Mẹ..." Đường Sở Sở kịp thời đứng dậy nói: "Mẹ à, anh ấy là chồng con, không phải là bảo mẫu trong nhà, anh ấy không có nhiệm vụ phải nấu cơm ở nhà mỗi ngày."
"Ăn ở nhà của tao, uống ở nhà của tao, không nấu cơm, không lẽ còn đợi tao nấu cơm hầu hạ nó sao?" Hà Diễm Mai tăng volume thêm tám mươi phần.
Từ sau khi Đường Sở Sở trang điểm lên, toàn bộ khí chất được bộc phát ra ngoài, Hà Diễm Mai càng ngày càng thấy Giang Thần không thuận mắt, một lòng một dạ muốn làm cho Đường Sở Sở ly hôn với anh.
Giang Thần cũng không nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504603/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.