Mọi người ở bữa tiệc đều quay đầu nhìn về phía cửa.
Ba người từ bên ngoài chậm rãi đi vào.
Một người là chủ tịch của Thiên Quân, Diệp Hùng.
Một người là ông chủ của Mỹ Vị Hiên, Cổ Dật Hiên.
Người còn lại là Phương Vĩnh Cát, hội trưởng hiệp hội y học cổ truyền, thần y số một Giang Trung.
Đại vị của ba người này, đều đứng trên đỉnh kim tự tháp Giang Trung.
Diệp Hùng, người đứng đầu nhà họ Diệp, chỉ một câu của ông ta, có thể khiến cho nhà họ Tiêu một trong bốn gia tộc lớn phá sản.
Cổ Dật Hiên, là người rất bề bộn, nhưng năng lực của anh ta cũng rất lớn.
Phương Vĩnh Cát, người này càng không nói tới.
Giang Trung là dược đô, ông ta chính là thần y.
Thế giới này, càng có tiền, càng sợ chết.
Có thể nói năng lực của tất cả những người có mặt ở đây, cũng không bằng một mình Phương Vĩnh Cát.
Ba người đi tới, trở thành tiêu điểm chú ý của toàn hội trường.
“Ai mới đánh rắm vậy?”
“Ai vừa nói cô Sở đó?”
“Người nào nói nhảm đâu?”
Ba người đi tới, nhìn lướt qua hội trường.
Hội trường bữa tiệc to như vậy, nháy mắt yên lặng như tờ
Đây là chuyện gì vậy?
Tại sao cả ba nhân vật lớn đều thay Đường Sở Sở xuất đầu?
Đường Sở Sở cũng bị thụ sủng nhược kinh
Diệp Hùng không nói, Giang Thần đã từng cứu anh ta.
Nhưng Cổ Dật Hiên và thần y Phương lại chưa từng giao du với cô?
Nhìn thấy ba nhân vật lớn xuất hiện, Trương Luân lập tức mất bình tĩnh, không khỏi lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504598/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.