Chỉ vài câu nói của Giang Thần đã điều tiết được mâu thuẫn của nhà họ Đường.
Đêm tối.
Trong phòng Đường Sở Sở.
Đường Sở Sở nằm trên giường, xoay người nhìn Giang Thần đang ngủ trên chiếu dưới đất.
Nghĩ đến chuyện xảy ra lúc ban ngày, cô cảm thấy có chút sợ hãi.”
“Thần, dưới đất có lạnh không?”
“A, vẫn ổn.” Giang Thần đang chìm trong suy nghĩ, nghĩ đến bức Hoa Nguyệt Sơn Cư của gia tộc mình, lại nghĩ đến hôm nay gặp phải Hoa Hồng Đen, nghe thấy giọng nói của Đường Sở Sở, theo bản năng anh trả lời một tiếng.
“Vậy anh tiếp tục ngủ dưới đất đi.” Đường Sở Sở tức giận xoay người đi.
Vốn dĩ cô muốn để Giang Thần ngủ trên giường, nhưng Giang Thần là cái đồ đầu gỗ.
“A…”
Giang Thần phản ứng lại, toàn thân không nhịn được phát run: “Sở Sở, anh lạnh quá.”
Sau đó, Đường Sở Sở đạp một chiếc chăn xuống.
Giang Thần đã biết rồi, bởi vì anh thất thần nên đã bỏ qua cơ hội.
Nhưng anh cũng không nghĩ nhiều như vậy, ngày hôm nay đã rất tốt rồi.
Một đêm lặng lẽ trôi qua.
Sáng sớm ngày hôm sau, cả nhà Đường Sở Sở cùng nhau ra ngoài, bọn họ muốn đi mua xe, dùng hai trăm vạn của Đường Sở Sở để mua một chiếc xe sang.
Còn Giang Thần không đi, chọn ở lại để dọn dẹp nhà cửa.
Bọn họ vừa đi khỏi, Giang Thần liền vứt cây chổi đi, chọn cách ra ngoài, đi đến phòng khám phàm nhân.
Bởi vì Tiểu Hắc từ Nam Hoang quay về rồi.
Tiểu Hắc là phó soái của quân Hắc Long, dưới một người trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504572/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.