Buổi lễ kế vị của Tiêu Dao Vương cả ba tộc trưởng của ba gia tộc lớn đều chết thảm, điều này đã gây ra trận sóng gió lớn.
Và sau khi cúng tế người nhà họ Giang, Giang Thần trở về Đế Vương Cư tắm rửa thay quần áo.
Tắm rửa xong, anh cầm điện thoại định xem giờ nhưng phát hiện có mấy cuộc gọi nhỡ và cả tin nhắn.
Bây giờ đã hơn tám giờ sáng.
Ở nhà họ Đường.
Đường Sở Sở đang ngồi trên giường trong phòng, liên tục nhìn vào điện thoại cầm trên tay.
Cô kiềm chế không gọi điện thoại cho Giang Thần.
Nhưng đã một đêm rồi, cô không kiềm chế được nữa.
Cô gọi cho anh mấy cuộc điện thoại nhưng không ai bắt máy.
Cô gửi tin nhắn cũng không thấy trả lời.
Lúc này cô rất sốt ruột.
“Chẳng lẽ tối qua mình nói hơn nặng lời làm tổn thương lòng tự trọng của anh ấy rồi?” Đường Sở Sở không ngừng lảm nhảm, giờ cô rất hối hận, sớm biết vậy cô đã không nói mấy lời đó rồi.
Và Giang Thần cũng đã nhìn thấy tin nhắn mà Đường Sở Sở gửi đến.
“Thần, em xin lỗi, hôm qua em quá kích động chứ không hề cố ý nói anh, anh trở về đi.”
Nhìn thấy tin nhắn này, khuôn mặt Giang Thần khẽ nở một nụ cười.
Anh không giận Đường Sở Sở.
Chỉ là vì lúc cô đang tức giận nên anh mới không giải thích nhiều như vậy.
Anh thấy xấu hổ khi đối mặt với Đường Sở Sở.
Cô đã cứu anh, nhưng anh lại ích kỉ nhảy xuống sông bỏ lại cô.
Đường Sở Sở vì cứu anh mà trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504556/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.