Lần này Giang Thần thực sự cảm ơn Hứa Tinh.
Hứa Tinh đã giúp anh, khiến Đường Sở Sở triệt để hết hy vọng, không còn thương nhớ về Hắc Long, khả năng Đường Sở Sở muốn ly hôn với anh sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Anh suy nghĩ một lúc, cảm thấy yêu cầu này cũng không quá phận.
“Được rồi, nói trước, chỉ một ngày.”
Hứa Tình trợn trắng mắt, tức giận mắng: "Làm ơn, làm bạn trai của tôi ngột ngạt như vậy sao, dù sao tôi cũng là một đại mỹ nữ."
Giang Thần tủm tỉm cười: "Nhưng tôi đã có vợ rồi. Nếu sau này vợ tôi biết được, tôi phải giải thích như thế nào?"
"Được rồi, đi thôi, đi ra ngoài dạo phố."
Hứa Tinh cũng không so đo nhiều như vậy nữa, cô ta kéo Giang Thần đi, trông rất thân mật, giống như họ là một cặp đôi yêu nhau.
Giang Thần cũng đồng ý với cô ta, làm bạn trai một ngày, anh không từ chối, chỉ cần không quá phận anh đều có thể chấp nhận được.
Còn Đường Sở Sở khóc lóc chạy ra khỏi tập đoàn Giang Long.
Cho tới nay cô vẫn cho rằng Hắc Long thích cô.
Cũng bởi vì thích cô, mới luôn âm thầm giúp cô, ngày hôm qua giúp cô đạt được danh hiệu thần y.
Vì thế, trong lòng cô mới đầy hy vọng.
Cô đã chuẩn bị xong hết, có ý định hiến thân.
Thế nhưng khi đi vào tập đoàn Giang Long lại nhìn thấy cảnh tượng này.
Sau khi chạy ra khỏi tập đoàn Giang Long, cô cảm thấy cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/3422904/chuong-306.html