Sau khi bàn bạc hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng xem như đã sắp xếp xong tất cả.
Bây giờ, mối bận tâm duy nhất của Giang Thần chính là Đường Sở Sở.
Mặc dù Giang Mị nói sát thủ máu lạnh vô tình, nhưng bọn họ đều có đạo đức nghề nghiệp, người thuê bảo giết ai thì sẽ giết người đó, tuyệt đối không liên luỵ đến người vô tội.
Một khi bị phát hiện có liên luỵ đến người vô tội, thì sẽ bị các công đoàn sát thủ lớn phong sát.
Chỉ là lần này không phải là chuyện nhỏ.
Cũng có thể sẽ có sát thủ vì tiền mà phát rồ ra tay với Đường Sở Sở.
“Mộc Vinh.”
“Đại ca, anh cứ căn dặn.”
Giang Thần căn dặn: “Cho một trăm người âm thầm theo bảo vệ Đường Sở Sở, tôi không muốn khi hành động vào buổi tối, vợ tôi sẽ gặp chuyện.”
“Vâng.”
Mộc Vinh lập tức đi sắp xếp.
Với mạng lưới tình báo ngầm mà Giang Thần đang nắm giữ, muốn biết được Đường Sở Sở đang ở đâu là chuyện quá dễ dàng.
Quân Hắc Long dày dặn kinh nghiệm lên đường, mặc đồ thường phục, lặng lẽ đi theo sau Đường Sở Sở và Hứa Tinh, bảo vệ sự an toàn của Đường Sở Sở.
Giang Mị thì đi đến núi Ngũ Cốc.
Còn Giang Thần thì đang đợi ở phòng dưới lòng đất của khu sửa chữa.
Rất nhanh đã đến tối.
Giang Thần đã vào núi rồi, cách hang động mà Giang Mị đang nấp không đến một cây số.
Lúc này là tám giờ tối.
Giang Trung, bến cảng biển.
Một chiếc thuyền đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/3422870/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.