Đường Sở Sở trợn trắng mắt.
Cô còn tưởng rằng Giang Thần thật sự có cách nào đấy.
Không ngờ lại muốn để cô lợi dụng khuôn mặt xinh đẹp của mình, đổi lấy phiếu bầu của người dân.
"Cho dù em vào được bảng yêu thích, nhưng bảng đó chỉ chiếm năm mươi phần trăm, em lại không biết chút y thuật nào, không thể vào bảng do người bệnh bỏ phiếu, vậy thì cũng không lọt vào top một trăm."
Giang Thần cười bí ẩn, nói: "Em cứ tùy ý dạo chơi đi, những cái khác cứ giao cho anh."
Đường Sở Sở bất đắc dĩ gật đầu: "Thôi được rồi."
Hôm nay phố Y rất náo nhiệt, cô cũng muốn tùy ý đi dạo.
Sau khi cô chào Giang Thần thì rời đi.
Giang Thần ngồi ở bậc cửa trước bệnh viện Thế Kỷ, lấy điện thoại ra, gọi cho Phương Vĩnh Cát.
Phương Vĩnh Cát là người điều hành Bách Thảo Đường, trong trường hợp bình thường ông ta sẽ không đến phòng khám.
Lúc này ông ta đang thảo luận nội dung thi đấu ba ngày sau với vài bậc lão làng của giới Y học cổ truyền.
Ông ta lấy điện thoại ra xem, thấy người gọi là Giang Thần, lập tức đứng dậy, đi đến chỗ không có ai, nhỏ giọng nói: "Đại ca, cậu lại làm sao vậy?"
Giang Thần ngậm một điếu thuốc, thờ ơ nói: "Sáng nay tôi bị người ta truy sát, nhưng đối phương không giết tôi, mà lại dùng vợ tôi để uy hiếp tôi, ép tôi uống thuốc độc, hại tôi mất vị giác, làm cho tôi cử động không còn linh hoạt nữa."
"Làm sao rồi, không có việc gì chứ?"
"Sao có thể có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/3422865/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.