Cô sao nữ vội vàng lật người bò dậy, nhìn vào cái chỗ bé tí tẹo kia của Liễu Sung.
Cô ta lập tức bị dọa sợ kinh hồn.
Mới ban nãy chỗ đó còn to lớn cường tráng, sao giờ lại chỉ còn chút xíu thế kia?
Cô ta bắt đầu sử dụng toàn bộ kỹ năng trên cơ thể.
Nhưng bất kể cô ta có dùng tay, miệng, hay ngực...
Đều không có phản ứng gì.
''Aaa, đời anh tàn rồi, làm sao đây, làm sao đây?''
Liễu Sung sốt ruột kêu lên.
Lúc này, Giang Thần đã tới phòng Liễu Thiếu Huy.
Giờ này Liễu Thiếu Huy đã đi ngủ, bỗng nghe thấy có người mở cửa sổ trèo vào, ông ta bèn tỉnh giấc, vội mở đèn lên, lấy ra một con dao găm ngay đầu giường, hét lên: ''Ai đó?''
''Chồng à, anh sao vậy, sao khi không lại hét thất thanh vậy chứ?''
Bên cạnh ông ta còn có một người phụ nữ xinh đẹp đang nằm, gương mặt bà ta lộ vẻ khó chịu, sau đó bà ta lập tức nhìn về phía Giang Thần vừa trèo vào, hét toáng lên.
''A...''
Giang Thần đi tới, kéo một băng ghế tới rồi ngồi xuống.
''Giang Thần, là mày à đồ phế vật, mày tới nhà tao làm cái quái gì vậy?''
Liễu Thiếu Huy trông thấy người tới thì nhất thời nổi giận, ông ta với lấy cái điện thoại định gọi điện báo cảnh sát.
Giang Thần châm một điếu thuốc lá, vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt, anh chỉ hờ hững nói: ''Liễu Thiếu Huy, tôi khuyên ông chớ nên hành động bồng bột, bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/2307542/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.