Hà Diễm Mai đi qua, hai tay chống eo, trách móc: “Nếu hôm nay cậu không nói thật, từ nay về sau cậu đừng hòng bước vào cửa nhà nữa.”
Vẻ mặt Giang Thần bất lực nói: “Mẹ, thật sự không có chuyện gì, cảnh sát nhầm lẫn thôi, nếu như con có chuyện gì, thì sẽ được thả ra sau một đêm sao?”
“Có thật không?” Hà Diễm Mai hơi không tin.
Cảnh tượng tối hôm qua thật sự khiến bà ta bị dọa sợ.
Giang Thần thề thốt nói: “Thật sự không có chuyện gì. Đúng rồi, hôm nay phố Y rất náo nhiệt đó, mẹ, mẹ có muốn đi góp vui không?”
“Không có tâm trạng.”
Hà Diễm Mai làm gì còn tâm tư để đi góp vui.
Gần đây nhà họ Đường xảy ra nhiều chuyện như vậy, bây giờ Đường Tùng vẫn còn đang nằm trên giường kia kìa.
“Vào nhà trước rồi nói.” Đường Sở Sở kéo Giang Thần vào nhà, sau đó đóng cửa lại.
Giang Thần bước vào nhà, ngồi xuống sofa, nhìn Đường Bác ngồi ở một bên, hỏi: “Bố, bố đi không?”
Đường Bác thì lại muốn đi góp chút vui.
Nghe nói Đại Hội Trung Y lần này vô cùng tưng bừng, rất nhiều bác sĩ nổi tiếng đều đến, đến một vài bác sĩ nổi tiếng nước ngoài cũng xuất hiện.
Ông ta nhìn Hà Diễm Mai một cái, khẽ lắc đầu, nói: “Thôi, không đi đâu.”
Giang Thần cũng không ép buộc, nhìn Đường Sở Sở, nói: “Vợ, em đi thay quần áo đi, chúng ta đến phố Y.”
“Ừm.”
Đường Sở Sở xoay người về phòng.
Giang Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/2307532/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.