Giang Thần cảm thấy khả năng này không lớn.
Hàn Kim Minh chỉ là một bác sĩ, mà nước Cao Ly tuy là một trong hai mươi tám quốc gia, nhưng nó đơn thuần chỉ là một nước nhỏ, tuyệt đối không có khả năng là chủ mưu đứng sau trận chiến ngoại ô Thiên Sơn.
Có lẽ không phải Hàn Kim Minh.
Hoặc có lẽ có ai đó đứng đằng sau ông ta.
Giang Thần khẽ lắc đầu, ném những chuyện phức tạp này ra sau lưng.
Anh bắt đầu nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Đường Sở Sở chuyên tâm lái xe.
Rất nhanh đã quay lại khu vực thành thị, đến phố Y.
Hôm nay là ngày đầu tiên của Đại hội Y học, phố Y vô cùng náo nhiệt, không cho phép xe hơi đi vào.
Mà bãi đỗ xe gần đó đã đầy xe, Đường Sở Sở đành phải lái xe đến bãi đỗ xe tương đối xa, sau đó bắt taxi đến phố Y.
Trên đường phố chật ních toàn người là người.
Đường Sở Sở kéo Giang Thần đi, động tác của Giang Thần rất chậm chạp, giống hệt như một con rối gỗ.
“Chồng à, anh thật sự không sao chứ, có muốn đến bệnh viện khám thử không?”
Đường Sở Sở nhìn dáng vẻ Giang Thần, ngay cả nét mặt cũng cứng đờ, một chút biểu cảm cũng không có, giống như một bức tượng gỗ, cô rất lo lắng.
Giang Thần hơi mấp máy khóe miệng, nói: “Không, không cần, bệnh viện Vĩnh Nhạc nhà họ Đường không phải đã gỡ bỏ niêm phong rồi sao, đưa anh đến bệnh viện Vĩnh Nhạc, anh có cách bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/2307530/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.