Lăng Kiệt sau khi nhận được lệnh trở lại Đông cung từ cha mình, anh lập tức xuất phát ngay trong đêm, không dám chậm trễ, trở về lúc nửa đêm. Di chuyển nhẹ nhàng, cố gắng không gây tiếng động ở hành lang, nhìn thấy Lăng Quang đang đứng ở vườn ngắm trăng, anh thắc mắc:
“Phụ vương, sao giờ này người vẫn chưa ngủ?”
“Con vừa về à? Ta đang suy nghĩ về vấn đề của Lăng Thiên.” – Hai tay chắp sau lưng, gương mặt được ánh sáng mặt trăng chiếu xuống lộ rõ nếp nhăn do tuổi tác của ông, đuôi khẽ động nhẹ vụt qua đám cỏ kêu sột soạt.
“Phụ vương, đã có chuyện gì xảy ra?” – Lăng Kiệt vẫn bảo trì tư thế cung kính mà đáp.
Lăng Quang thuật lại cho anh về hành động kì lạ của con trai út cũng như lời dặn dò của đệ nhất trưởng lão. Lăng Kiệt nghe qua, không biết đáp gì, cả hai rơi vào trầm tư một lúc lâu.
Mặt trăng bị mây che khuất, ánh sáng trong cung đã giảm hơn nửa để tiết kiệm, bóng tối bao trùm lấy khu vườn, Lăng Kiệt thở dài, im lặng không thể giải quyết được gì, anh lên tiếng:
“Phụ vương, chúng ta vẫn chưa xác định thứ sức mạnh bên trong người của tiểu Thiên là gì, hãy để cho thằng bé sử dụng hết khả năng trong cuộc tỉ thí sáng mai, chúng ta sẽ có đáp án!”
“Nếu sức mạnh bên trong thằng bé là “hắc ám” thì chúng ta sẽ phong ấn? Lăng Kiệt, đây là thế giới mà sức mạnh lên ngôi, là tiêu chí quyết định tất cả.” – Giọng của ông trầm thấp, nhưng vẫn mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-di-gioi/497438/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.