Lần này quân đội long tộc được dẫn đầu là tướng quân Tư Khải nổi tiếng nghiêm khắc, khó tính, là vị quân nhân có thâm niên lâu năm chinh chiến, trên người khoác bộ giáp đã lâu nhưng nhìn qua như mới, Tư Khải đáp xuống mặt đất, nhìn khung cảnh hỗn loạn xung quanh, là vị tướng đã có kinh nghiệm, nhìn qua ông đã biết đó là dấu vết của của rồng, thậm chí trong không khí còn lưu lại sức mạnh từ long hồn tỏa ra.
“Thái tử phi, tại sao người lại ở nơi đây? Đây là nơi người không được phép đến, xin hãy hợp tác theo chúng tôi trở về. Chuyện này sẽ được bẩm báo đến Đông vương.” – Bộ dáng hành lễ mạnh mẽ dứt khoát, không chút xiểm nịnh, giọng nói có phần khẩn trương, nhìn qua long nhân đang nằm bất tỉnh, cách đó vài bước là cái xác khô của phàm nhân. Tư Khải là người liêm chính, ông ghét những người ỷ có sức mạnh ra vẻ với kẻ yếu, chính vì vậy mà ông xem trọng hiệp ước.
“Tướng quân, ta sẽ giải thích sau, trước tiên đưa nhị hoàng tử hồi cung.”
Phong thái quân nhân nhanh chóng bế long nhân đang bất tỉnh trên tay, không cần biết đây là người có địa vị thế nào, ông đương nhiên sẽ chọn cứu người trước, đội quân trước đi cùng ông không có y sư, Tư Khải đành ra lệnh trở về long giới cùng Tư Mỹ. Tốc độ bay xé gió của rồng cộng thêm thao tác nhanh chóng của Tư Khải, chẳng mấy chốc đã đưa cả hai trở về long giới.
Mặt trời bắt đầu ló dạng, một ngày mới lại đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-di-gioi/497434/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.