“Cậu có biết người tên là Lăng Thiên không?”
Thủ lĩnh trẻ tuổi ngây người ra một lúc rồi lắc đầu, dùng thủ ngữ hỏi Tư Mỹ:
“Sao cô lại hỏi như vậy? Người đó là ai?”
Tư Mỹ phì cười, từ trong đống hoa quả được đặt chồng trên một chiếc lá khổng lồ, lựa chọn một quả dại đã chín mọng nước, cho lên miệng thưởng thức:
“Tôi thừa biết đáp án của cậu khi tôi hỏi như vậy. Kể cho tôi đi, cậu phát hiện sức mạnh bên trong cậu từ khi nào? Tại sao cậu lại có thể dùng sức mạnh của rồng?”
“Rồng…? Cô nói gì vậy? Tôi không có sức mạnh gì cả.’– Dùng tay miêu tả lia lịa thay cho lời nói, thủ lĩnh trẻ tuổi lúc này trán bắt đầu đổ mồ hôi, sợ hãi tăng cảnh giác, lùi về sau.
Sau khi bằng sức mạnh kì lạ mà mình vô tình có được trong lúc sốt mê man, tự tay giết chết vài tên thú nhân, từ một tên ất ơ mà dân làng cho là kẻ giết người, lại trở thành người hùng, thành lập một bang phái nhỏ trong làng với mục đích diệt trừ cái ác.
“Haiz, lại còn giả vờ. Để tôi cho cậu xem thứ này.” – Gương mặt xinh đẹp của Tư Mỹ nhìn chằm chằm cậu, nở nụ cười mìm rồi thân thành một nữ nhân tóc dài được buộc gọn gàng sau chiếc băng trên trán bằng vải màu nâu, thắt lưng đeo kiếm, tiến lại gần thủ lĩnh trẻ tuổi.
Hoang mang kèm sợ hãi, theo phản xạ tự nâng cảnh giác lên, cậu bật dậy, đôi mắt không thể nào rời khỏi hình dáng của người phụ nữ nhưng đôi chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-di-gioi/268396/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.