Ngài Chu lạnh lùng nhìn chằm chằm người thanh niên vừa đến, chính hắn cũng không ngờ ở cái thành phố T này lại có người dám lớn lối gọi hắn như vậy.
Nhưng chiếc Rolls-Royce Phantom đã thể hiện đầy đủ thân thế phi thường của con người này.
Ngài Chu hắn cũng là người rất độc đoán và kiêu ngạo, nhưng cũng không phải là người liều lĩnh, nhìn người kia một lúc, hắn lên tiếng: “Vậy anh là ai?”
“Tôi là ai, anh quên rồi sao?” người thanh niên cười nhẹ, sau đó bình tĩnh nói: “Cho anh mười giây, trở lại xe lập tức cút cho tôi.”.
Huh!
Hai mắt ngài Chu đông cứng lại như có một luồng sát khí chuẩn bị bắn ra.
Không gian ngưng lại bao trùm bởi luồng sát khí tỏa ra bốn phía, Tô Loan Loan đã trải qua rất nhiều đạn bom, đối mặt với loại gϊếŧ chóc này, đương nhiên không sao cả, nhưng Lê Kim Huyên thì không, tóc cô rối tung, đôi chân không còn sức lực, chỉ có thế dựa vào người Tô Loan Loan.
“Bảo tao cút?” Vẻ mặt ngài Chu càng lúc càng lạnh, mỗi bước của anh ta cảm tưởng như
cũng khiến mặt đất rung lên: “Cả thành phố T này, vẫn chưa có kẻ nào dám cho tao cút!!”
Trong nháy mắt, vô số thành viên của Ác Chu Đường nhào lên và bao vây như nêm cối người thanh niên kia.
người thanh niên kiêu ngạo đứng giữa đám đông, vẻ vẫn rất bình tĩnh, không chút kinh hãi trước đội hình đáng sợ này.
“Cho dù thân phận của mày cũng không tầm thường, vậy thì sao!” Ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-an-minh/3431519/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.