Bị con sắc lang khi dễ một tháng nên nhân cơ hội Phi Long Liệng Thiên không đến mà trộm chạy trốn, vẻ mặt đắc ý tiêu sái đi dạo ngự hoa viên trong hoàng cung, tự cho là tiêu dao mà tản bộ.
“Uy, nam sủng phía trước kia ”. Đang lúc Long Tại Vũ ngắm hoa đến vui vẻ thì có một thanh âm bén nhọn sát phong cảnh vang lên. Trong lòng không khỏi khó chịu căm giận xoay người muốn nhìn xem là ai đã quấy rầy yên bình của hắn.
“Ta không phải nam sủng”. Thì thấy có một tiểu nam hài vẻ mặt hoảng sợ nhìn nữ tử trang điểm dày đặc: “Ta thật sự không phải nam sủng. Nương nương ngươi hiểu lầm!”.
“Hiểu lầm cái gì. Ta rõ ràng nhìn thấy Hoàng Thượng đến chỗ của ngươi!”. Hoa phi vẻ mặt chán ghét nhìn nam hài nhỏ xinh trước mắt: “Nhìn thấy ngươi liền chán ghét, thật không nghĩ ra sao Hoàng Thượng lại coi trọng thứ quái dị như ngươi!”.
“Ta thật sự không phải nam sủng a!”.Namhài lập tức khóc. Nghĩ hắn đường đường là con của Tể tướng cư nhiên lại bị coi như nam sủng, tuy rằng hắn rất ít khi xuất hiện, nhưng hắn bất quá là ở chỗ của tỷ tỷ ở vài ngày, Hoàng Thượng tới vài ngày đã bị người gọi là nam sủng, thật là không có thiên lý a!
“Còn dám nói láo, người tới a, đánh cho bản cung”. Hoa phi cười lạnh nhìn nam hài nho nhỏ này: “Đừng tưởng rằng ngươi là con của tể tướng thì giỏi lắm, đã đến nơi này thì ngươi không là cái gì hết!”.
“Ta thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vu-phi-thien/3122303/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.