Long Tại Vũ ngây ngẩn cả người, ánh mắt tràn ngập địch ý này lần đầu tiên gặp Ma Tuyệt hắn đã nhìn thấy, không nghĩ tới cách ngàn năm sau lại được nhìn thấy lần nữa.
“Ngươi biết chúng ta?” Long Tứ kinh ngạc nhìn Ma Tuyệt, chẳng lẽ Phi Long Liệng Thiên đã làm cái gì?
“Ngươi đã làm cái gì?” Long Tại Vũ đau đầu nhìn Phi Long Liệng Thiên, cho dù là ghen cũng hơi quá rồi đi! Hơn nữa vì cái gì Ma Tuyệt còn nhận ra Lãng Dương mà quên mất bọn họ?
“Ha hả, chỉ cần ngươi hôn ta một cái, ta liền nói cho người biết.” Phi Long Liệng Thiên nhân cơ hội đưa ra điều kiện.
“Ngươi nằm mơ.” ptv một cước, đá vào đùi Phi Long Liệng Thiên. “Ngươi có cái gì... không thoải mái không?” Bên này Lãng Dương khẩn trương hỏi Ma Tuyệt vừa thức tỉnh.
“Ma lực của ta giống như hoàn toàn biến mất.” Ma Tuyệt chần chờ một chút rồi mở miệng “Dương, ta không phải đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?”
“Biến mất?” Lãng Dương ngây ngẩn cả người.
Lần này tất cả mọi ánh mắt đều đồng thời nhìn về Phi Long Liệng Thiên, nơi này cũng chỉ có hắn biết chân tướng đi. style="display:inline-block;width:300px;height:250px" data-ad-slot="7309093013"> (adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({});“Chỉ cần hắn không chết là tốt rồi, ta không có nói là sẽ không thu lãi đi!” Phi Long Liệng Thiên nhún nhún vai “Như vậy đã là tốt lắm rồi, ít nhất các ngươi có thể ở cùng một chỗ, Lãng Dương ngươi có thể tưởng tượng được nỗi đau xa cách cả ngàn năm giữa ta và Vũ nhi không?”
“Ta...” Lãng Dương nghẹn lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vu-phi-thien/3122287/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.