“Cậu, chúng ta phải đi về”. Long Tại Vũ ở ‘Bích Thiên cung’ buồn vài ngày, hiện tại cảm giác mình giống như muốn mốc meo!
“Trở về?”. Mạnh Liệt hơi sửng sốt: “Nơi này không tốt sao?”.
“Không phải không tốt, là rất buồn”. Long Tại Vũ nhàm chán đùa bỡn chủy thủ tinh xảo xanh biếc một phen, là cái ngày hôm qua Mạnh Liệt đưa cho hắn, nói là dấu hiệu của ‘Bích Thiên cung’.
“Được rồi, các ngươi đi thôi. Ta bảo hắc y đưa các ngươi đi ra ngoài”. Mạnh Liệt thở dài: “Ngươi a, có phải luyến tiếc phồn hoa bên ngoài hay không?”.
“Bên ngoài đùa hảo lắm, chờ cậu ra bên ngoài có thể đến ‘Hoa Tẫn cốc’ tìm ta”. Long Tại Vũ hưng phấn mở miệng. Rốt cục có thể đi ra ngoài, hắn đều đã muốn buồn chết.
“Hảo”. Mạnh Liệt mỉm cười: “Hắc y tiến vào”.
“Gia chủ”. Hắc y mặt không chút thay đổi đẩy cửa tiến vào. Hắn không hiểu được, vì cái gì để hắn ở bên người hầu hạ? Chẳng lẽ chanh y không tốt sao? Hiện chanh y đang ở cùng Liên Tâm, vạn nhất hắn đoạt lão bà của mình đi thì làm sao bây giờ?
“Ngươi đem bọn họ tống xuất đi thôi”. Mạnh Liệt khoát tay với hai người: “Đi đi, có thời gian đến nơi này xem ta là tốt rồi”.
“Cậu tái kiến”. Long Tại Vũ nhảy dựng lên ở trên mặt Mạnh Liệt hôn một cái thật vang, khi tới cửa lại đột nhiên quay đầu: “Cậu, bạch y thế nào? Ta vài ngày rồi không thấy hắn!”.
“Hắn?”. Nhắc tới bạch y Mạnh Liệt không khỏi cắn chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vu-phi-thien/3122263/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.