Long Tại Vũ mắt nhìn Hiên Viên Thiên Hành đang mê mang, hơi do dự một lúc, lấy ra kim châm trộm khụ trộm được từ thái y viện, hai tay rất nhanh châm vào huyệt vị trên đùi Hiên Viên Thiên Hành, sau đó lấy tới bút mực, suy nghĩ một chút lại viết: Ngươi đoạn gân chân của ta, ta tha tính mạng cho ngươi. Hai bên không ai nợ ai. Từ nay về sau quan hệ phụ tử xem như xoá bỏ. Chân của ngươi ba ngày sau sẽ khỏi. Ngươi cũng đừng vọng tưởng giải khai huyệt đạo trước ba ngày. Nếu không ta không bảo đảm ngươi về sau có thể đi lại bình thường!
Long Tại Vũ đem thư đặt dưới nghiên mực, lách người đi vào phòng trong, lấy ra y phục tiểu thái giám ngày hôm qua vừa “mượn” được, đem thẻ bài đặt tại thắt lứng, quang minh chính đại đi về hướng cửa cung.
“Đang làm gì?” Long Tại Vũ vừa đi đến cửa cung đã bị thị vệ ngăn lại.
“Tiểu nhân là người trong cung của Thi quí phi, đi ra ngoài giúp nương nương mua vài thứ. Các vị đại ca xin giúp đỡ một chút.” Long Tại Vũ vẻ mặt nịnh nọt đi đến, xuất ra thẻ bài đồng thời lấy bạc nhét vào tay thị vệ.
“Đi đi, đi đi. Nhớ trước lúc trời tối trở về là được rồi.” Thị vệ nhìn thoáng qua Long Tại Vũ, đem thẻ bài trả lại cho hắn. “Cám ơn cám ơn ” Long Tại Vũ vội vàng tiếp nhận thẻ bài, bước nhanh rời đi. Loại dược kia cản trở Hiên Viên Thiên Hành cũng không được bao lâu. Hắn phải nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vu-phi-thien/3122091/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.