Ngoại giới, Lương Việt Hưng vừa mở mắt liền thấy Tiểu Tà hấp thu nốt đám hắc khí hắn vừa đá ra. Tiến vào trong nhà, hắn liền đem quần áo mặc vào, một thân y phục không khác gì với bộ hắn mặc tại nghi lễ hàng năm.
Thấy thân long nhân không thích hộ với bộ áo này, hắn liền đem nó ẩn xuống, chỉ để lại đôi sừng cùng mái tóc là bờm của Long thi. Nhìn kỹ bản thân một lần trong gương, hắn thấy mình vô cùng soái với khuôn mặt thanh tú, liễu mi cong cong, đôi sừng, mái tóc cùng ấn kí một con giun dài bốn chân tản mát ra long uy bá khí cuồn cuộn kết hợp áo bào thêu hình long phượng, cổ khoác một đoạn lông như đuôi, rất có cảm giác như đế vương.
Lương Việt Hưng vẫn còn đang thỏa mãn chính mình trong gương liền nghe thấy tiếng kêu của đám tộc trưởng bên ngoài:
- Mạc Tà Vương?! Sao ngươi lại tới được đây? Nói mau! Lương Việt Hưng đâu? Lương Việt Hưng chạy ra ngoài, thấy đám tộc trưởng bao vây Mạc Tà vào giữa dồn ép hỏi. Mạc Tà đạm mạc nhìn về phía cửa hất cằm như ám chỉ hắn tại đó.
Đám tộc trưởng thấy vậy liền thở phào một hơi, lại quay sang Mạc Tà hỏi chuyện:
- Mạc Tà Vương! Năm đó ngươi không phải đang bị người Trung Thổ đuổi giết, cường thế phản sát rất nhiều cường giả làm sao lại trốn tới đây?
Mạc Tà nghe vậy cũng không ngại nói ra đầy uy phong:
- Năm đó Đệ Nhất tộc trưởng cùng Đệ Tam tộc trưởng của các ngươi là người ta bái phục nhất...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-viet-than-hoang/3753546/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.