Vừa đi vừa suy nghĩ, bất tri bất giác hắn đã tới một cái ngã tư lần đầu tiên hắn gặp phải, không biết có phải do Sa Mạc Đà của hắn nhạy cảm với tiếng bước chân hay không mà hắn nghe thấy có hai tiếng bước chân khác ở bên trái cùng phía đối diện đi tới.
Không kịp suy nghĩ nhiều, Lương Đấu Thiên vội vàng sử dụng Hoàng phẩm võ kỹ, Phi Thiên, nhanh chóng rời đi. Hắn sợ nhất chính là gặp được hai người kia có cùng chung một chí hướng với hắn.
Đường nào đã đi tuyệt không dẫn tới đích! Cuối cùng chẳng ai chịu đi trước, ai cũng muốn đi cuối thì cuối cùng những người khác cũng sẽ bắt đầu tìm tới, mà đường đi cũng chỉ có thể cho một người.
Bởi vậy, ngay lúc nghe thấy hai tiếng bước chân tới, Lương Đấu Thiên liền quyết định chạy thẳng, một đường chạy như bay, Lương Đấu Thiên không hề gặp phải ai cản đường.
Dù có cũng bị hắn điên cuồng đụng vào mà chết.
Một đường thuận lợi, Lương Việt Hưng đi qua mấy cái ngã ba, không biết có phải trời sui đất khiến hay sao mà hắn cảm giác bản thân càng đi càng không thấy lối thoát chỉ có sương mù ngày càng dày đặc, dường như bản thân đã tiến vào bên trong gần với trung tâm.
…
…
Không biết bao lâu, Lương Việt Hưng mới đọc xong toàn bộ một quyển giảng giải cố sự của tộc trưởng đời thứ tám.
Tri thức cần thiết đọng lại trong đầu hắn cũng không nhiều lắm, chủ yếu vẫn là cái nhìn chung của hắn về thế giới này, những việc mà lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-viet-than-hoang/3753532/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.