Nhưng hắn không để ý, quay sang nhìn Tam Phượng Điệp đánh giá một hồi liền gật gù.
Xem ra Tam Phượng Điệp này sống vô cùng tốt, từng sợi lông phượng li ti trên đuôi óng mượt kín kẽ, cánh to tròn căng không nhăn nhúm. Đôi mắt vô cùng có thần, linh trí hẳn là bằng hài đồng mười tuổi.
Mà đây là nó còn chưa trở thành thú sủng của hắn nên vẫn còn có thể tăng trưởng linh trí thêm.
Tam Phượng Điệp nhìn Lương Việt Hưng, đôi mắt đẹp hiểu ý cũng như báo đáp liền đem linh hồn của mình tới trước mặt hắn một cách dễ dàng. Lương Việt Hưng làm ra thủ ấn như những lần trước đánh vào linh hồn Tam Phượng Điệp rồi thu vào trong cơ thể.
Tới đây, linh hồn hắn liền có cảm giác muốn rạn nứt, có lẽ vì liên kết với quá nhiều Hồn Thú. Trong thâm tâm thầm nghĩ nhất định phải nhanh chóng tu luyện tăng cường cảnh giới linh hồn.
- Sau này ngươi liền gọi là Tang Tương!
Tam Phượng Điệp nghe thấy như hiểu ý, vui sướng thu nhỏ thân hình bằng hai bàn tay bay xung quanh cơ thể Lương Việt Hưng.
Hắc Điêu cùng đám tiểu thú thấy người mới vào đã có tên, không khỏi sinh ra ghen ghét nhưng nghĩ lại ngay cả Bạch Hạc, Hắc Điêu lúc mới vào đều đã có tên nên Tang Tương được đặt tên cũng không có dẫn đến ghen ghen quá lớn. Với lại chúng đều hiểu rõ tổ tiên đám Tang Tương mạnh mẽ mức nào.
Bây giờ trong tay hắn có Nhị Đại Tướng là Tang Tương, Hắc Điêu. Tam Tướng là Bạch Hạc, A Sưu cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-viet-than-de/1734067/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.