Vài ngày sau, Lương Việt Hưng tỉnh lại trong túp lều da, đôi mắt mờ mờ ảo ảo nhìn quanh cái không gian xa lạ, không thấy bóng dáng người cha đầy đặn của mình, thay vào đó là một người trông qua diện mạo thì lớn hơn hắn vài tuổi, mặt đăm chiêu suy nghĩ với bàn cờ trước mặt, đối diện người này là trung niên tầm tuổi cha mỉm cười hài hòa nhìn bàn cờ.
Trung niên kia cảm thấy gì đó, quay ánh mắt sang nhìn thì thấy Lương Việt Hưng tỉnh lại, cũng không còn đánh cờ, mà để hai chồng sách nhỏ tới gần mắt hắn, nói:
- Cháu tỉnh rồi. Ta giới thiệu với ngươi một chút, ta là em trai của mẫu thân ngươi, Sở gia gia chủ Sở Hành Đoan có thể gọi ta là Đoan thúc. Đây là biểu ca ngươi, Sở Mạnh.
Sở Hành Đoan giới thiệu bản thân xong cũng đưa tay về phía Sở Mạnh giới thiệu sơ qua làm Sở Mạnh trong trầm tư sực tỉnh nhìn hắn cười cười. Lương Việt Hưng nhìn hai người gật đầu cười lại, đầu óc còn có chút mơ hồ, chưa thể tiếp nhận thông tin ngay do mới tỉnh lại, chỉ vài giây sau hắn nhớ tới thân phận của mẫu thân là người Sở gia, liền hiểu hai người này, đồng thời cũng biết đây hẳn là Táng Địa cốc.
Nghĩ tới mẫu thân cùng phụ thân không có ở đây, Lương Việt Hưng hốt hoảng hỏi hai người:
- Đoan thúc, Mạnh ca hai người có thấy phụ mẫu ta đâu không? Bọn họ có tới được đây không? Bọn họ đi đâu rồi?
Ba câu hỏi liên tiếp đặt ra khiến Sở Mạnh cùng Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-viet-than-de/162611/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.