Quanh đi quẩn lại trong khu vực này một hồi lâu không tìm thấy chút thông tin hữu ích nào, chỉ còn sót lại một tia khí tức nơi trung tâm vị trí màn sương mờ ảo lan tỏa. Sau khi xác nhận đúng là cô cô lại không thấy chân thân của nàng, hắn quay về với bộ mặt có chút buồn, nhìn Sở Hành Đoan lại không dám nói thực, chỉ hỏi:
- Gia chủ, ngài thấy quyết định năm đó của cố gia chủ là đúng hay sai?
- Cố gia chủ không đúng cũng không sai. Đây là một cơ hội mở ra một con đường sống cho tộc nhân Sở gia, đồng thời cũng ảnh hưởng tới quan hệ hai nhà Long, Sở.
Năm đó, thời điểm cố gia chủ vẫn nắm giữ quyền hành tại Sở gia, mà hắn chỉ là tên nhóc chưa đến mười tuổi, còn gia chủ lúc đó mới chỉ là thiếu chủ đôi mươi, gia chủ còn phải gọi cô cô một tiếng tỷ tỷ. Là tam đệ sau, Sở Nguyệt - mẹ y và Sở Cẩm Tuyền.
Sở Hành Đoan không muốn nói nhiều thêm về chuyện ngày đó, liền quay lưng đi về hướng Táng Địa Cốc, đi được nửa đường liền quay lại nói cho Sở Mạnh thông tin quan trọng với hắn:
- Đúng rồi. Hai người đó đã được chữa trị tạm thời, lát nữa về tới ta liền ra tay, xem như giúp tỷ một chút gọi là báo đáp để nàng an tâm hơn.
Sở Mạnh nghe thấy liền yên lòng hơn, bản thân hắn cũng cảm thấy như vậy là thỏa đáng, chỉ là không tìm thấy cô cô khiến hắn có chút tiếc nuối.
Theo sau Sở Hành Đoan, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-viet-than-de/162609/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.