Liệp đội đồng bộ mang áo choàng kim sắc có đôi cánh rơi làm ký hiệu nhìn thấy hắn ngất đi, cả đám quay đầu sang nhìn đội trưởng đứng đầu nói:
- Đội trưởng Mạnh, ngài xem chúng ta làm gì với hắn bây giờ? Nếu đem hắn về chỉ sợ sẽ gây phiền phức cho chúng ta. Lai lịch của hắn bất minh không rõ là người của gia tộc nào.
- Đúng vậy đội trưởng, tuy chúng ta mấy năm nay ẩn dật trong cốc chưa từng ra ngoài nhưng làm sao không biết được kí hiệu kẻ thù cả ngàn năm nay cơ chứ! Người này không hề sở hữu nó, hẳn là ẩn giấu đi để trà trộn vào trong chúng ta. Ta nghĩ không nên lưu lại người này.
- Đội trưởng! Ta thấy ngài nên nghĩ lại, nếu chọc phải người Độc gia gần đây là không tốt đâu đấy! Nghe đâu Độc gia đang cử một đội truy sát xung quanh đây, ta vẫn nên cẩn thận là hơn.
Thấy mọi người tỏ vẻ khó gần với người ngoài, tên vừa bắn một viên đá vào chân trung niên nhân kia lập tức phụ họa, uy hiếp chức vị đội trưởng của Sở Mạnh.
Sở Mạnh nghe mọi người nói vậy cũng vô cùng tức giận, hắn vốn không nỡ bỏ lại người này nằm đây cho dã thú ăn thịt định quay người rời đi nhưng bất ngờ nhìn thấy tay hai người nắm lấy một túi gấm thêu hoa sen màu hồng, y lập tức nhíu mày, giọng run run thì thào:
- Đây là của cô cô! Cô cô thường chơi với ta lúc ta còn nhỏ cho đến khi sáu tuổi... Đây… đây là… Cô trượng?
Sửng sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-viet-than-de/162604/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.