“A!”
Hàm răng Tiểu Hắc như được chế tạo từ hợp kim, lực cắn càng khiến người ta kinh hãi. Bạch Lộc Lâm trong miệng nó phát ra tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó không còn âm thanh nào nữa, chỉ có tiếng nhai xương cốt rào rạo.
Những người có mặt cuối cùng cũng thở phào. Tiểu Hắc ăn Bạch Lộc Lâm xong thì ợ một cái thỏa mãn, lặn xuống dưới hồ một lần nữa.
La Thuần nhìn cảnh cả đại trận Long Sơn tan hoang, không những không còn linh khí, mà trước mắt ngay cả chỗ dung thân cũng không còn nữa, nơi này đã hoàn toàn biến thành một mảnh đất hoang phế.
Lý Thanh Lôi cắn răng: “Tần Lĩnh Thần Cung này thật khiến người ta căm hận, đã phá hoại đại trận Long Sơn của chúng ta, lại còn giết nhiều người vô tội như thế.”
La Thuần híp mắt lại: “Món nợ này tôi sẽ bắt bọn họ phải trả.”
Ngay sau khi Bạch Lộc Lâm chết, cả Tần Lĩnh Thần Cung sôi sục lên. Cung chủ Bạch Hạo Thiên nổi giận ngút trời, đứa con trai duy nhất của mình lại bị người tu hành thế tục ở bên ngoài giết chết, đúng là sự sỉ nhục cho cả Thần Cung.
Tại đại điện trung tâm của Thần Cung, tất cả thành viên chủ yếu đều được tập hợp lại. Bạch Hạo Thiên ngồi ở ghế Hỏa Ngọc Long, phẫn nộ quát: “Bên ngoài có kẻ đã giết chết Bạch Lộc Lâm!”
“Cái gì?”
Trong đại sảnh rộ lên tiếng xôn xao, ông lão đứng đầu bên dưới kinh hãi lên tiếng: “Lộc Lâm là kỳ tài trăm năm hiếm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006386/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.