Tề Hoành Vũ hồi lâu không phản ứng lại, lắp bắp nói: “Cậu… cậu chủ Mạc, cậu… Cậu có ý gì? Anh ta là hội trưởng La?”
“Đúng vậy!” Mạc Ngọc Khôn gật đầu: “Hai người quen nhau?”
Sắc mặt Tề Hoành Vũ lúc xanh lúc trắng, đứng ở nơi đó không biết nên nói gì.
Hạ Ni ở bên phản ứng lại, có chút kinh ngạc: “Hóa ra anh là hội trưởng La?” Có thể cô không biết ba chữ ‘hội trưởng La’ mang ý nghĩa gì, cô chỉ nghĩ đó là một nhân vật tương đối có địa vị, khiến cho Tề Hoành Vũ muốn kết giao.
La Thuần cười nhạt, đứng dậy: “Không có chuyện gì thì tôi đi trước đây.”
“Hội trưởng La!”
Tề Hoành Vũ vội vàng chắn trước mặt La Thuần, hoảng đến mức giọng cũng thay đổi. Hắn biết thực lực của hội võ thuật Tinh Hà, cũng biết người đứng sau hậu thuẫn cho La Thuần rất mạnh. Nếu để người trong nhà biết mình đắc tội La Thuần e là sẽ lột da mình mất, hắn vội vàng cầu xin: “Hội trưởng La, vừa rồi là tôi không hiểu chuyện, xin anh nể mặt cậu Mạc mà đừng so đo với tôi được không? Quyển sách cổ này tôi tặng anh!”
Hắn vội vàng lấy cuốn sách ra dâng trước mặt La Thuần.
Hạ Ni thầm kinh ngạc, nghi ngờ hỏi: “Cậu Tề làm sao thế? Hội trưởng La… rốt cuộc là ai?”
Tề Hoành Vũ căn bản không để ý đến cô, quỳ thụp xuống đất, hai tay dâng lên cuốn sách cổ, nói: “Xin hội trưởng La nương tay!”
Những người xung quanh nhìn thấy Tề Hoành Vũ quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006368/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.