Hơn mười người đồng thời nổ súng vào La Thuần, viên đạn bằng bằng bằng bắn lên người anh, nhưng rất nhanh thì tiếng súng đã dừng lại.
Đám người này nhìn La Thuần giống như nhìn thấy quỷ vậy, viên đạn bắn lên người anh giống như đang gãi ngứa, còn anh thì chẳng hề hấn gì.
La Thuần gọi điện thoại xong, nhìn chằm chằm vào tên bắn súng tiên phong và nói: “Mày có quan hệ với Dịch Pháp Long?”
“Mày có ý gì?” Tên cảnh sát đó vẫn giơ súng lên, lạnh lùng nói: “Tốt nhất là mày không nên coi thường pháp luật, bọn tao công bằng chấp hành pháp luật, mày dám phản kháng nghĩa là đối đầu với quốc gia.”
“Tao thấy người coi thường pháp luật là mày chứ nhỉ? Nhanh thôi, mày sẽ hiểu ra.” La Thuần không thèm để ý đến hắn ta nữa, không lâu sau từ xa lại vang lên tiếng còi cảnh sát, có một tên béo bụng bự bước xuống, mỉm cười chạy bước nhỏ đến trước mặt La Thuần và nói: “Đội trưởng La, thật xin lỗi, tôi đến muộn rồi.”
La Thuần biết chắc là anh ta đã nhận được điện thoại của Lão Đàm, anh nhìn tên cảnh sát kia một cái và nói: “Bắt hắn về điều tra, Dịch Pháp Long có ý đồ mưu phản, đã bị tôi bắn chết, trong trại của ông ta có vũ khí súng ống, lát nữa lục soát giữ làm chứng cứ.”
“Rõ!” Tên béo kia lập tức quay đầu lại và nói: “Bắt hắn lại!”
Sắc mặt của tên bắn súng tiên phong ban nãy trắng bệch, gọi với: “Tôi công bằng chấp hành pháp luật, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006346/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.