Mũi tên kia bị Lý Thanh Lôi vung tay hất ra, Ngao Chấn chắp tay nhìn xung quanh nói: “Ngại quá, chúng tối tới đây muốn xin được gặp tộc trưởng Ô Ha của mọi người, có thể sẽ quấy rầy, có phần mạo phạm.”
Mấy người Miêu kia nhảy xuống từ trêи cây, bô bô nói gì đó với nhau, sau đó có người lạnh lùng đứng ra nói: “Các người tự tiện xông vào cấm địa của trại Hắc Long chúng tôi, bây giờ tôi muốn bắt các người về để tộc trưởng xử lý.”
“Thế thì tốt quá rồi.”
Họ bị đám người Miêu chĩa đao thương bao vây, áp giải tới hàng rào trước mặt. Theo quan sát của đám người Miêu, những người này trông khỏe mạnh cường tráng, nhưng trêи tay mình còn có cung tên, không lo đối phương chạy trốn.
Đi qua bức tường rào được làm bằng gỗ, lọt vào mắt họ là những ngôi nhà gỗ đan xen chằng chịt. Xung quanh đều là người Miêu với cách ăn mặc kỳ lạ. Thấy có người ngoài bị mang vào, những người đó hùa nhau đi về phía bệ đá ở trung tâm. Đó là bệ chém đầu, nơi trừng phạt người ngoài tộc.
Mấy người La Thuần bị dẫn lên bệ đá trống trải, ngay sau đó có một người trung niên vóc dáng gầy loắt choắt dẫn một đám người đi tới. Ông ta đeo vàng đeo bạc, địa vị được tôn sùng, xem ra là tộc trường.
“Nhìn thấy tộc trưởng còn không quỳ xuống!”
Bên cạnh có người nhấc cây gậy đâm vào đầu gối Ngao Chấn, Ngao Chấn trở tay túm lấy cây gậy của đối phương, bẻ “răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006318/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.