Mọi người cùng nhìn sang bàn ăn, nhận thấy cái thứ đen thui ấy là một cái bao cổ tay, có vẻ được làm bằng da nhưng chế tác thô sơ, không hề đẹp mắt chút nào.
Đồ Long nhất thời nhìn không rời mắt.
Cô gái mặt tròn cười ha hả: “Buồn cười chết mất thôi, đây là thứ phế phẩm nhặt ở cái thùng rác nào đây? Chị Tiêu Tiêu, em đã nói là bọn họ đến ăn ké uống ké, chị còn không tin.”
Vẻ mặt của Ngô Tiêu Tiêu cũng trở nên lạnh lùng, cô ấy lạnh giọng nói: “Dám đến tiệc sinh nhật của cậu Tiền để ăn chực, các người đúng là mù rồi. Tiểu Khả, em đi gọi người lên đây đuổi ba người này ra ngoài!”
“Tôi khuyên cô tốt nhất đừng làm vậy.” Đồ Long lau miệng, nói: “Có bao nhiêu người muốn mời chúng tôi ăn cơm mà không được, hôm nay chúng tôi đến đây dùng bữa là đã nể mặt các người lắm rồi.”
Cô gái mặt tròn tên Tiểu Khả chán ghét nói: “Tôi thấy anh bị bệnh thần kinh có phải không? Anh có biết cậu Tiền là ai không? Người ta là cậu chủ của tập đoàn Kanas ở Urumqi, gia sản cả chục tỷ, lần này chỉ là nhân dịp về quê đón sinh nhật, tùy tiện một đầu ngón tay cũng có thể nghiền chết các người, còn dám ở đây ngông nghênh vờ vịt!”
Ngô Tiêu Tiêu thản nhiên nói: “Không cần nói nhiều với bọn họ! Bọn họ và cậu Tiền vốn không cùng một thế giới, đuổi thẳng bọn họ ra ngoài là được rồi.”
Tiểu Khả đang chuẩn bị đi gọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006265/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.