"Sao cơ?”
Đám đông sững sờ đưa mắt nhìn nhau, họ không hiểu tại sao La Thuần đã đánh thẳng rồi
mà vẫn muôn gia nhập hội Đông Minh.
Đỉnh Phát Nguyễn vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, gã ưỡn ngực như con gà trống và nói:
“Cậu biết sự lợi hại là tốt rôi, còn không mau qua đây lây giấy chứng nhận hội viên!”
La Thuần vo tròn một cục giấy trên bàn, giơ tay búng nó bay đi, cục giấy "hạ cánh" đúng
ngay đầu gồi của Định Phát Nguyên. Đỉnh Phát Nguyên “hự” một tiếng quỷ rạp xuông đât,
người ngã về phía trước, giáy chứng nhận trong tay bay tung lên, được Lý Thanh Lôi đỡ
lây.
“Không cần hành lễ long trọng vậy đâu, chúng tôi sẽ giữ giấy chứng nhận, ông có thể đi
được rồi!" La Thuần khẽ nhập một ngụm trà cứ như anh chưa từng làm gì vậy.
Đỉnh Phát Nguyễn ngã một cách vô cùng thảm hại, vội càng đứng dậy, tức giận nói: "Cậu...
Cậu dám làm nhục quản lý của Hội Đông Minh, cứ đợi bị xử phạt điI Tốt nhật cậu hãy đên
đại hội võ thuật Tê Châu tháng sau, tới lúc đó tôi sẽ cho cậu đẹp mặt”
La Thuần đáp: “Yên tâm, chắc chắn tôi sẽ tới! Thanh Lôi, tiến kháchl"
Lý Thanh Lôi chạy lấy đà mấy bước, trông như sắp đạp Đinh Phát Nguyên ra khỏi cửa vậy.
Đỉnh Phát Nguyên sợ đến mức suýt tè ra quần, vội vàng trốn ra khỏi cửa, vừa chạy vừa
dùng những câu chửi bới đề uy hiếp.
Đám đông trong phòng được trận cười vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006197/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.