Ngải Vũ Phỉ hơi tái mặt, cuối cùng cũng nhận ra đứa em gái của mình gây chuyện, biết thế
cô ấy đã không đưa con bé tới đây.
Đậu Đậu nhảy lên, đứng ở chỗ ngồi, hai tay chống nạnh nói: "Tại sao chỉ có thể là ông ấy
thắng, em càng muốn cá rằng anh kia sẽ thắng."
Mọi người thấy là một cô nhóc nên đều coi thường, cười ha ha bảo: "Cô bé không biết gì cả,
cháu có ở đây hô thêm mười năm nữa, Tống quán chủ vẫn sẽ thắng, người ta cố gắng mấy
chục năm cũng không phải là luyện chơi."
Hôm nay, những người ở đây đều là bạn của Tống Đông, thế nên ai cũng lên tiếng bênh vực
ông ta, chứ chẳng được mấy người giống như Đậu Đậu.
Tống Đinh Sơn đoán chắc rằng có người xúi giục cô bé, bèn hỏi: "Nhóc là con cái nhà ai?"
Dĩ nhiên hắn muốn điều tra chuyện này. Ngải Vũ Phỉ lắc đầu, đè Đậu Đậu xuống, sẵn sàng
chuẩn bị vung nắm đấm với mấy người kia.
Tống Đinh Sơn phất tay nói với hai gã đàn ông đứng trên sàn đấu: "Dẫn con bé kia và người
nhà của nó ra ngoài đi. Tôi mời mọi người tới xem bố tôi đánh bại tên nhãi kia thế nào, chứ
không phải cổ vũ cho hắn ta. Nếu muốn thì cút ra ngoài mà cổ vũ!"
Đại thiếu gia võ quán Huyền Long nổi giận, không một ai dám lên tiếng. Ngay cả Lư Lượng
cũng biến thành con rùa đen rút đầu, hết lời khuyên bảo: "Con nhóc nghịch ngợm này, bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006181/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.