Lộ Tinh say bí tỉ mặt đỏ bừng cũng không đứng dậy, cứ thế dựa vào bả vai La Thuần.
La Thuần suýt nữa không nhịn được, vội vã ôm cô đặt lên giường, Lộ Tinh cười hihi, nhặt cái
yếm màu xanh nhạt ở bên cạnh mặc lên người nói: "Cái này cũng là tặng cho em à? Có đẹp
không?"
Ánh mắt trong trẻo như nước của cô ta nhìn La Thuần, gò má hơi hồng, xoay một vòng tại
chỗ, muốn để cho La Thuần nhìn thật kỹ bản thân mình có xinh đẹp không.
"Xinh đẹp, xinh đẹp!"
La Thuần quả là sợ cô ta rồi, ai mà tưởng tượng được người con gái xinh đẹp đoan trang
cao quý vừa nãy, uống rượu vào lại biến thành dáng vẻ này, anh không nhịn được ôm trán
suy nghĩ xem nên làm thế nào.
Lộ Tinh không vui dựa vào anh, kéo đầu La Thuần nói: "Xinh đẹp vì sao anh không nhìn, có
phải anh không thích em...ha ha...các người đều không thích em, đều chẳng thích em!"
Cô ta vừa cười vừa khóc, lùi về sau hai bước, suýt thì ngã xuống đất, La Thuần vội vã vươn
tay ra ôm ngang eo cô ta, Lộ Tinh nhân dịp này ôm lấy cổ anh, nước mắt ẩn hiện, buồn bã
nói: "Nếu anh chưa kết hôn, anh có thích em không?"
La Thuần thấy cô ta tội nghiệp, lại nghĩ người đã say rượu giống như trẻ con vậy, không ngại
dỗ dành cô thế nên gật gật đầu.
Lộ Tinh nín khóc mỉm cười, hôn anh một cái nói: “Em biết mà, em chỉ cần biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006170/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.