Thấy mặt La Thuần tái nhợt, Diệp Băng Dung ân cần hỏi: "Anh làm sao thế, anh không thoải
mái chỗ nào?"
La Thuần vội xách balo, dặn dò Diệp Băng Dung: "Đợi anh ở nhà, không được đi đâu hết!”
Anh đi hai bước, liền quay lại ôm Diệp Băng Dung, hôn cô thật sâu rồi bảo: "Nếu anh không
về thì đừng chờ anh"
Nói xong anh quay lừng rời đi. Diệp Băng Dung tỉnh táo lại, vội đuổi theo, nhưng chẳng thấy
bóng dáng La Thuần đâu nữa.
Cô sợ đến mức ngạt thở, chắp tay trước ngực, nhắm mắt nói: "Quan Thế Âm Bồ Tát cứu
khổ cứu nạn, xin ngài phù hộ cho chồng con bình an quay về."
Lúc này La Thuần đã cách xa vài dặm. Vừa rồi anh mới sâu sắc cảm nhận được sự đáng
sợ của tên cường giả Ngoại Vực kia. Như thể chỉ dựa vào tinh thần là có thể nắm trọng
hành tinh này trong tay. Anh hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn ta. Bây giờ anh chỉ có
thể dẫn dất hắn ta rời khỏi đây. Tốt nhất là anh phải bay tới thủ đô xin lão Đàm viện trợ, nhờ
ông ấy sử dụng đạn đạo bắn chết tên đó.
Nếu ngay cả đạn đạo cũng không làm gì hẳn ta được, thì chỉ có nước chờ chết.
Lộ Tinh đã đợi ở cửa công ty. La Thuần không nói lời nào, lập tức ôm cô ấy chạy đến sân
bay.
Hiện giờ anh có thể lực siêu nhiên, chân khí trong cơ thể không ngừng vận chuyển, nhanh
như một con báo. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006158/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.