Nơi này đã trở nên nhếch nhác từ bao giờ, bị người ta lật tung lên, thi thể của tên ăn mày | hôm qua đã bị chém rời, vết máu trên người khô bết vào, kết cục thảm thiết vô cùng.
La Thuần tự thấy buồn bã, đành tìm một nơi nào đó chôn ông ấy xuống, đánh dấu cẩn thận, chỉ sợ đám người kia đi rồi nhưng vẫn còn quay lại, anh vội vàng vái lạy mấy cái rồi xuống núi về nhà.
Bốn người trong nhà họ Diệp đang ngồi trước bàn ăn sáng, thấy La Thuần bước vào, Diệp Băng Dung vội vàng đứng dậy, kéo ghế ra giúp anh: “Anh đi đâu vậy, sao cả đêm không thây về?”
“Không có gì!” La Thuần lắc lắc đầu, chuyện tối hôm qua quá mức kinh hãi, dù nói thế nào thì sẽ chẳng có ai tin.
Diệp Băng Dung chu đáo giúp anh đỗ sữa, gắp trứng gà, dường như cô đã biến thành một con người khác. Mọi người trên bàn ăn dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn về phía hai người họ, thỉnh thoảng trò chuyện với nhau câu được câu mất.
Sự thay đổi đột ngột thế này, La Thuần vẫn chưa quen lắm, Diệp Thái chỉ cười khà khà và nói: “Tiểu Thuần à, chú có tuổi rồi, chuyện của công ty đành giao cho cháu với Băng Dung thôi. Trong tương lai, sớm muộn gì nó cũng sẽ được trao lại công ty cho hai đứa, phải chú ý thêm nhé. Hôm nay để Bằng Dung sắp xếp một chức vụ nào đó cho cháu, bắt đầu làm quen với môi trường của công ty từ vị trí thấp đã nắm bắt ngọn ngành cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006134/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.