“Hàn Khắc, mày muốn làm gì?”
Hành động của Hàn Khắc và những kẻ kia đã khiến Diệp Thái tức giận.
Hàn Khắc cười lạnh: “Chú Diệp à, đừng kϊƈɦ động chứ, hôm nay là ngày lành tháng tốt, làm ai bị thương cũng không phải chuyện tốt lành gì, đúng không nào?” Hắn ta giơ tay ra hiệu, mười mấy tên vệ sĩ ở phía sau đồng loạt rút thanh đao sáng lòe lòe được giắt ở thắt lưng.
Hàn Khắc tiếp tục nói: “Hôm nay tôi chỉ kiếm chuyện với thằng nhà quê này thôi, nếu mấy người cứ nhất định đòi chen chân vào khiến tôi không vui, hề hề, tôi không ngại lôi cả ba mẹ con các người về hết đâu.”
Ba người phụ nữ sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, chỉ có Diệp Thái phẫn nộ, ông ta cười lạnh và hỏi: “Hôm nay mày dám động vào một ngón tay người nhà tao thử xem?”
“Vậy chúng ta cùng thử xem?” Hàn Khắc cười gằn, đám người cầm đao phía sau lưng cậu ta rục rịch đòi xông lên.
Mặt Diệp Thái biến sắc.
Ông ta có tuổi rồi, bất luận thế nào cũng không đánh lại nổi nhiều người như vậy, huống hồ đối phương còn mang theo đao kiếm, bây giờ e là báo công an cũng không kịp. Ông ta lo lắng cho an toàn của người thân, trong lòng cảm thấy rất khó xử.
Hàn Khắc nở nụ cười châm chọc: “Hay là thế này nha, mấy người khuyên cái thằng vô dụng kia đi, để nó xin lỗi tôi, còn các người đi chỗ khác, thế nào?”
Diệp Băng Bồng hét ầm ĩ lên: “La Thuần, anh tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006113/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.