Một đòn của Đinh Điểu chiếm ưu thế, lập tức lòng tin tăng lên hơn nhiều. Ông ta gầm lên giận dữ, khua nắm đấm đánh chớp nhoáng về phía Lê Vĩnh Thiên.
Lê Vĩnh Thiên trông thấy xung quanh mình đều là nắm đấm như bao cát, rõ ràng những nắm đấm này đa phần đều là ảo ảnh, mà nắm đấm thật giấu trong đống ảo ảnh này.
Lúc Lê Vĩnh Thiên đang phân tích cái nào là nắm đấm thật thì đột nhiên phía sau phát lên một luồng sức lực, anh muốn nhanh chóng xoay người nhưng đã không kịp.
Một quyền nặng nề khiến thân thể của anh tiến sát Đinh Điểu thêm mấy bước, lập tức khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể.
Lê Vĩnh Thiên hét a một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi!
Phạm Cương và Hà Ngọc Vinh thấy thế, một người rút súng, một người rút dao găm dự định gia nhập chiến đấu.
Đinh Điểu liên tiếp đắc thủ hai lần, nhịn không được đắc ý cười như điên.
“Nhóc con, thì ra chẳng có gì hơn thế, đi chết đi.”
Lần này nắm đấm bốn phương tám hướng biến thành bóng đen bốn phương tám hướng.
Phạm Cương chĩa súng vào bên này, lại chỉ có thể lo lắng suông, bởi vì nhiều bóng đen như thế, anh ấy vốn không biết cái nào là thật.
Hơn nữa nếu tùy tiện nổ súng làm Lê Vĩnh Thiên bị thương thì làm sao bây giờ?
Hà Ngọc Vinh cũng như thế, cô ấy vô cùng hoang mang, cầm dao găm sốt ruột đi lòng vòng.
“Quét sạch ngàn quân!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913878/chuong-1299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.