“Cậu nói gì đó, nếu tớ có thể ăn bám gia đình thì tớ cần gì phải khổ cực đi viết tiểu thuyết thế này chứ. Cậu nhìn tớ chịu đựng tới mức đầu muốn hói luôn rồi này.” Nguyễn Tú Hằng vừa nói, vừa cho Chu Nhược Mai nhìn thấy mép tóc đáng sợ của mình.
“Tiền của cậu là từ đâu có, trúng giải lớn à? Hay là vẫn được sugar daddy bao nuôi?” Chu Nhược Mai vẫn còn có chút không tin, cô biết rõ Nguyễn Tú Hằng vì cô cái gì cũng bằng lòng làm, thậm chí cô hoài nghi Nguyễn Tú Hằng có phải có ý định đi vay nặng lãi hay không.
“Aiz, sao mà cậu làm được Tổng giám đốc thế, đối với thị trường không có chút năng lực nhìn ra tiềm năng, bởi vì nguyên nhân chiến tranh nên tỷ lệ thất nghiệp của Nước Đại Long đột nhiên tăng vọt, phần đông người đều không có công việc, đều ở nhà rồi chỉ có thể dựa vào đọc tiểu thuyết để giải sầu.”
“Vì vậy nên?”
“Vì vậy người đọc sách chợt tăng nhanh chóng, bây giờ thu nhập của tớ là…” Nguyễn Tú Hằng dựng lên chín ngón tay với Chu Nhược Mai.
“Chín triệu hay là chín mươi triệu?” Chu Nhược Mai nhẹ giọng hỏi.
“Xem thường ai đó, là gấp chín trước kia, không tin được đúng không, bên cạnh cậu thế mà cất giấu một phú bà lương tháng trăm triệu. Khiêm tốn đi, khiêm tốn đi, nếu không thì sẽ bị những tên trai bao ngon nghẻ nhớ thương đấy.” Vẻ mặt Nguyễn Tú Hằng đắc ý nói.
“Thế nhưng tớ muốn giúp rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913788/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.